Vài dòng ngỏ…

Lâu quá không ghé blog tưởng rằng ai nấy đã bỏ quên chốn nhỏ này mất rồi. Ngờ đâu, vẫn còn nhiều bạn ghé và comtnent ở mỗi bài gửi hỏi mình. Nhưng xin lỗi các bạn vì ko trl được tất cả các câu hỏi, mình chỉ tóm gọn lại thế này:

 

 

Convert cho những bộ mình làm văn án mình ko thể share lại cho các bạn đk vì máy mất nên convert, truyện sưu tầm, edit, ảnh và một số dữ liệu cá nhân quan trọng cũng mất vĩnh viễn.

+ Các bộ truyện trong blog, những bộ truyện các bạn yêu mến hiện tại mình đã drop tất cả. Với lí do là có bạn làm rồi và đã hoàn. Các bạn thông cảm hộ seach GG dùm mình nhé. :D.

+ Về phần mình. Do chuyện học, chuyện gia đình, chuyện đời, chung lại là cuộc sống thật của mình nó hỗn tạp lắm, hiện tại của mình chỉ có làm làm làm và còng lưng ra làm kiếm tiền. Nhiều lúc chỉ ước có thêm hai tiếng để được ngủ thêm tí mà trời thì lại không cho. 😦 Chính vì thế, thời gian đâu ra mà edit truyện nữa các bạn ạ. Với lại tự mình cảm thấy mình kém văn edit không mượt.

Rất cảm ơn 1233500  các bạn ủng hộ góc nhỏ này của mình. Dù giờ đây mỗi ngày chỉ có hơn 30 bạn nhưng vui hơn con số 1 là  mình ghé vào đây thăm.

Chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều :***

Happy Birthday Luynh nhi :x

HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY TO YOU, HAPPY BIRTHDAY TO YOU~~~~~~

 

*clap clap*
Mừng sinh nhật Luynh khùng nhé… ^^

Ta sẽ không tặng quà gì cho mi cả, vì ta không phải tuýp người khéo chọn quà cho người khác cho dù là hình ảnh để hợp với diễn cảnh của ngày hôm nay… đơn giản ta là người khô khan, chỉ biết nói thật với người những lời nói tận trái tim ta, thế nhé….

Hắc hắc, Luynh khùng năm nay vừa tròn bao nhiêu ấy nhễ… *gãi đầu* ta không biết chỉ biết rằng, ta quen mi cũng khoảng gần 1 năm rồi.
1 năm ta quen mi, ta cười có, dỡ khóc có, bực có, giận có, cãi nhau có, hỗn chiến có..vv.. Sau những cuộc chiến lạnh là những màn làm hòa không mấy dễ chịu, đứa sút đứa đá, “mi đánh ta ta đạp mi bi giờ”. Tất cả đều xuất phát từ cái tính khùng khùng của mi và cái vô tâm của ta.. nhưng thiết nghĩ nếu như không có những cái tôi từ 2 đứa thì 2 chúng ta tới giờ phút này không thể xem là BFF đúng hok?? *ĐÁ BAY*

Những lúc ta xem những việc đáng giận thì mi không xem nó quan trọng lắm, những việc vụn vặt thì mi luôn để tâm khiến ta từ đứa vô tâm thành đứa có tâm, điều này rất cảm ơn mi vì đã đẩy cảm xúc của ta lên tầm cao mới, ngọn lửa giận luôn bập bùng trong người ta, *có nổ thì trói mi lại để lửa thiêu chết mi*

Ta quen mi ở đại gia đình Mộng nguyệt sơn trang nhưng mi, tiểu Vy, Heo vàng là những mem hiểu ta nhất, luôn quan tâm tới ta a, chịu đựng những lúc ta nói nhảm luyên thuyên… Quen mi, quen những người trong gia đình mi quả thật không hối hận (trừ 1 người) *bậc ngón cái*
Nhân sinh nhật mi ta có 1 việc muốn khai báo nhưng nghĩ đi nghĩ lại nghĩ từ mấy hôm trước rồi, tới hôm nay ta quyết định ta sẽ không nói! =)) Đợi tới khi nào mi và mọi người phát hiện ra thì ta sẽ thú nhận, 100% hối lỗi, cho dù hiện giờ ta có nói đi chăng nữa cũng không thể cứu lấy điều đó và nó cũng chẳng mấy quan trọng với tình bạn giữa chúng ta, (từ giờ tới lúc bị ‘lòi đuôi’ ai hỏi vấn đề này coi chừng ta đè ra ăn thịt giữa ban ngày nga~)
Nói nhiều thành dong dài, ta kết thúc tại đây, mong rằng tình bạn của chúng ta sẽ vĩnh viễn tốt đẹp như nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của ta *vỗ vỗ mặt* *hất mặt*

 

 

P/S: ảnh có chữ, xin vui lòng down hết những gì trong bài viết để đọc những dòng tâm tình còn sót lại trên hình, ^^

 

[Nhật kí ngày những ngày thu] 1

Từ từ nhận ra mình là 1 người thờ ơ, làm việc thiếu suy nghĩ và chẳng để ý tới cảm nghĩ của những người xung quanh. Rồi dần dần những người xung quanh đột nhiên nói giận mình mình chả hiểu mình đã làm gì *cười khổ*

Giọng nói lạnh nhạt, cách hành văn thì không chút cảm xúc. Nó còn đáng sợ hơn những lúc bạn dùng những hành động *sút, đạp đá* với mình nữa cơ, vì thế, xin đừng dùng những hành động ấy đối với mình vì mình không thể chịu được và chấp nhận với những hành động ấy từ bạn khi chưa có nguyên do.
Dù có chuyện gì xảy ra thì chúng ta hãy cũng ngồi xuống nói thẳng với nhau đi, đừng mãi thờ ơ với mình như mình đã thờ ơ, mình xin đấy >>’’<< híc híc….